• REAL


    Bạn đã từng mê đắm câu chuyện về những chàng trai Shohoku với một niềm đam mê dành cho bóng rổ đầy nhiệt huyết và mãnh liệt? Bạn là fan trung thành của môn thể thao đỉnh cao này?
    Inoue Takehiko – tác giả của bộ truyện tranh nổi tiếng Slam Dunk – đã đem niềm đam mê bóng rổ mà ông luôn ấp ủ vẽ nên một câu chuyện mới, một câu chuyện rất thật, rất đau cho những ai xem nó, khơi dậy lòng nhân đạo của người đọc bằng môn bóng rổ xe lăn (wheelchair basketball) dành cho người tàn tật. Đó là REAL (リアル).

    ___________________________

    REAL
    Tác giả: Inoue Takehiko
    Thể loại: Drama, Psychological, Slice of Life, Sports
    Đối tượng đọc: Seinen 
    Tình trạng: Đang tiến hành (14 tập đã được xuất bản tại Nhật)
    Phát hành bởi: Shueisha, Shueisha’s Young Jump.

    Real (Tiếng Nhật: リアル Hepburn: Riaru) (đôi khi được viết là REAL , viết hoa toàn bộ) là một manga series được sáng tác bởi Inoue Takehiko về bóng rổ xe lăn (wheelchair basketball). Nó được Shueisha's Young Jump làm thành series và cho đến nay, 14 tập đã được phát hành tại Nhật Bản. Riêng tại Nhật Bản thì 12 tập đầu tiên đã tiêu thụ hơn 14 triệu bản. 

    Mặc dù không được nổi tiếng toàn cầu như Slam Dunk nhưng REAL có cái nhìn nghiêm túc và thực tế hơn về bóng rổ, với nhiều phát triển tâm lí nhân vật theo chiều hướng chân thật hơn. Nó cũng tập trung vào những độc giả trưởng thành, là một seinen series được phát hành bởi Young Jump.

    ___________________________

    Tóm tắt nội dung:
    Câu chuyện xoay quanh ba cậu thiếu niên: Nomiya Tomomi – một học sinh cấp 3 đã bỏ học, Togawa Kiyoharu – một cựu vận động viên điền kinh giờ đang tham gia bóng rổ xe lăn và Takahashi Hisanobu – từng là đội trưởng nổi tiếng của câu lạc bộ bóng rổ của trường cấp 3 của cậu, nay bị liệt nửa người sau 1 tai nạn.
    REAL nói về những con người bị ruồng bỏ khỏi xã hội, nhưng họ đều có một điểm chung: niềm khao khát được chơi bóng rổ mãnh liệt, dù cho không có nơi nào để chơi. Nomiya, đã bỏ học và đã đánh mất cả tương lai. Togawa, cục cằn, khó chịu, lúc nào cũng gây hấn với đồng đội. Takahashi, từng là một cầu thủ bóng rổ, một đội trưởng đầy tiếng tăm nhưng giờ không thể cử động được từ ngực trở xuống.

    REAL cũng đưa ra cái nhìn thực tế về tình trạng tàn tật và những mặc cảm tâm lý mà các nhân vật luôn phải đối mặt. Nhưng từng chút một, họ đã phá vỡ được những rào cản tâm lý.

    Mặc dù bóng rổ chiếm phần lớn trong REAL, nhưng sự phát triển tính cách mới thật sự chiếm phần chủ yếu – Inoue Takehiko muốn khám phá quá khứ của các nhân vật, thế giới nội tâm của họ, và khát khao muốn đạt được điều gì đó trong cuộc sống khi ông nhìn vào thế giới của bộ môn bóng rổ xe lăn.
    ___________________________

    Nhân vật
    Togawa Kiyoharu (戸川 清春)




    Cậu từng bị cha ép phải học piano mỗi khi rảnh rỗi sau giờ học, Togawa từng cảm thấy lạc lõng với tất cả các bạn cùng lớp thời tiểu học của cậu. Trong buổi học thể dục cuối cùng của học kì một, Togawa đồng ý đua chạy nước rút 100m với người chạy nhanh nhất lớp và gần như thắng được cậu ta, sau đó được mời vào đội điền kinh của trường. Togawa ngay sau đó dành cả đời mình để phấn đấu trở thành vận động viên nước rút nhanh nhất toàn quốc, nhưng khi gần như đạt được mục tiêu, cậu được chẩn đoán là bị u xương ác tính và sau đó bị mất đi phần chân phải từ đầu gối trở xuống. Sau khi bị cưa chân, Togawa gần như tự cô lập mình, cảm giác như cuộc đời đã kết thúc, cho đến khi cậu gặp Tora, một người lớn hơn mắc chứng bệnh y như cậu. Tora, một họa sĩ vẽ hình xăm đầy phong cách, trở thành người tư vấn cho Togawa và dẫn cậu đến với thế giới của bóng rổ xe lăn qua đội bóng Tigers của anh. Togawa là một cầu thủ đầy tính ganh đua quyết liệt, và đã từng rời đội một lần vì cậu cảm thấy các cầu thủ khác không nghiêm túc như cậu. Nhưng vì nhớ bóng rổ, Togawa trở về Tigers, nhưng lại gây ra một cuộc hỗn loạn trong đội vào khoảng đầu series vì “những dự tính không thực tế” của cậu. Những bất hòa khác xảy ra khi Togawa được đề nghị cho chơi cho đội tuyển quốc gia Nhật Bản và được mời tham gia đội Dreams – đối thủ của Tigers.

    Khi Nomiya Tomomi mới gặp Togawa lần đầu, cậu ta đã vô cùng ấn tượng với khả năng của Togawa, đến nỗi cậu ta so sánh Togawa với siêu sao NBA Vince Carter, và luôn gọi Togawa là “Vince”.
    Cha của Togawa

    Sau cái chết của vợ, cha của Togawa (một nghệ sĩ piano thất bại, ốm yếu) tìm mọi cách để bắt con trai mình trở thành một nghệ sĩ piano nổi tiếng. Dù rất bực bội khi Togawa bỏ piano để tham gia đội điền kinh, cuối cùng ông cũng đến cổ vũ cho con trai mình. Sauk hi Togawa phẫu thuật, ông đã vô tình cô lập con trai mình Vào tập 6, cha của Togawa có một vai trò nhỏ trong cốt truyện về khoảng thời gian hiện tại.

    Yama

    (chưa có hình)

    Cựu cầu thủ của đội Tigers, Yama phải chịu đau đớn từ căn bệnh gọi là bệnh loạn dưỡng cơ Duchenne (mặc dù tình trạng thật của cậu chưa được xác định rõ trong câu chuyện), khiến cậu bắt buộc phải rời đội. Theo kết quả chẩn đoán, Yama sẽ không sống được quá 20 tuổi. Togawa gặp Yama gần như sau khi cậu mất chân phải hai năm, và được cổ vũ bởi tinh thần tích cực và triết lý “carpe diem” (tận dụng khoảng thời gian của hiện tại và đừng lo nghĩ nhiều quá về tương lai) của Yama. Vì căn bệnh phát triển, Togawa cảm thấy đau đớn khi một Yama lạc quan giờ đã trở nên tiêu cực và cay đắng. Để giúp Yama, Togawa cho cậu biết cậu ta quý trọng cậu đến thế nào, và gọi cậu là “anh hùng” của Togawa.

    Azumi Kumi




    Là người bạn thanh mai trúc mã và có thể là người mà Togawa yêu, Azumi giúp đỡ cậu trong vai trò quản lý cho đội Tigers. Azumi và Nomiya cũng đã gặp nhau tại trường dạy lái xe, nơi cô đang cố gắng thi lấy bằng lái để có thể chở Togawa đến những buổi thi đấu và tập luyện. Sau đó Yama đã làm cả Togawa và Azumi xấu hổ khi nói rằng họ rất đẹp đôi, và hỏi rằng có phải họ đã đính hôn chưa – làm cả hai càng thêm lúng túng. Nomiya hình như có hơi thích cô, nhưng Togawa chưa bao giờ bộc lộ một chút gì cảm xúc cho cô (cả về lời nói lẫn suy nghĩ), cho đến nay. Inoue không thường dành nhiều thời gian cho chuyện tình cảm trong câu chuyện.

    Nomiya Tomomi (野宮 朋美)



    Vẻ ngoài của Nomiya có vẻ giống với một kẻ đầu gấu thật sự - cậu để tóc afro (một kiểu tóc phồng và quăn), bỏ học cấp 3, và dừng lại trước cổng trường để tè bậy trước khi bỏ đi luôn. Ngay sau đó mọi chuyện trở nên rõ ràng hơn rằng, tuy hành xử như vậy, nhưng Nomiya luôn cảm thấy tội lỗi khi đã khiến cho một cô gái (Yamashita Yasumi) không thể đi lại được nữa vì tai nạn giao thông. Dù chỉ là một học sinh trung bình, Nomiya luôn bị ám ảnh bởi bóng rổ và không thể chơi cho đội bóng của trường đã làm cậu mất phương hướng và cả niềm vui. Khi đưa một Yasumi bị liệt và gần như bị rối loạn tâm lý đi dạo, Nomiya nghe thấy tiếng Togawa chơi bóng rổ, Vì rất muốn chơi, nên Nomiya đã thách đấu Togawa một trận và sau đó bị ấn tượng bởi khả năng và quyết tâm của Togawa. Sau đó, Nomiya gần như trở thành một người gần như là cổ động viên hay mascoy (linh vật) cho đội Tigers và trở thành bạn của Togawa. Mặc dù rất hiếm khi có được cơ hội chơi bóng rổ, nhưng với Nomiya, được ở bên cạnh cổ vũ cho những người khác cũng đủ rồi.
    Nomiya dành gần hết thời gian của cậu trong manga để tự vấn rằng cậu đã sai ở đâu, và cố gắng để sửa chữa cuộc đời cậu – được tinh thần của đội Tigers ảnh hưởng, cậu cạo đầu và bắt đầu một hành trình giống như của các nhà sư để cố gắng thay đổi định mệnh của mình. Mặc cho những trở ngại, khát khao thay đổi và tinh thần lạc quan của cậu dường như đã động viên những đồng nghiệp và người quen của cậu rất nhiều.

    Takahashi Hisanobu (高橋 久信)



    Khi manga bắt đầu, Takahashi là một cậu học sinh trung học bình thường như bao người khác và là người đứng đầu – đội trưởng đội bóng rổ, nổi tiếng với phái nữ, vô cùng thông minh, và một kẻ bắt nạt đối với những học sinh “thấp kém” khác. Vì muốn dẫn bạn gái đi chơi sau giờ học, cậu ăn cắp một chiếc xe đạp, bị đuổi theo ra giữa đường, và bị một chiếc xe tải chở rác tông trúng, khiến cậu bị liệt từ ngực xuống. Nhận ra những ngày nổi tiếng của mình đã mất, và cậu rơi từ hạng “A” xuống thấp hơn cả hạng “E” (Takahashi bị ám ảnh với việc xếp hạng những người xung quanh cậu từ A đến E, với A là cao nhất là E là thấp nhất). Nomiya là đồng đội cũ và cũng là một trong số ít người đến thăm Takahashi, và chuyến thăm đó đủ để Takahashi tự ái và có quyết tâm tập phục hồi chức năng. Sau khi nhận ra rằng mình không thể khỏi được, Takahashi bỏ cuộc và từ bỏ giúp bản thân vực dậy, và thậm chí đã đi quá xa khi nói mẹ cậu chết đi và đừng bao giờ trở lại. Quản lý bệnh viện gọi cho cha cậu, hy vọng rằng chuyến thăm của ông sẽ làm cậu khá hơn, nhưng Takahashi không gặp cha mình đã 8 năm và chuyến thậm thật sự làm cậu khó chịu, Sau khi dành thời gian với cha, Takahashi thất vọng và thừa nhận rằng cậu đã có rất nhiều nỗi tức giận và phẫn nộ mà cậu đã không biết cho cha cậu vì ông đã bỏ rơi gia đình lại và ra đi.
    Cho đến tập 6, câu chuyện của Takahashi vẫn chưa có điểm giao nhau với cốt truyện chính.

    Cha của Takahashi


    (Chưa có hình ảnh)

    Khi Takahashi còn nhỏ, cha cậu từng là một người làm công ăn lương bình thường và đi một chiếc xe rất sang. Ông cũng là người đưa cậu đến thế giới của bóng rổ, tự tay đóng một cái bảng rổ và dạy cậu rất nhiều kỹ thuật. Takahashi sống để chơi bóng rổ với cha, và đã cảm thấy bị sụp đổ khi cha cậu rời bỏ gia đình vào khoảng thời gian tám năm trước khi manga bắt đầu. Chán nản với cuộc sống của một người làm công ăn lương, cha của Takahashi chuyển đến sống ở vùng nông thôn và hiện đại đang sống một cuộc sống giản dị hơn bằng việc làm và bán đồ gốm. Sau tai nạn của Takahashi, ông trở nên có trách nhiệm với cậu hơn, quyết không chịu thua mặc cho những sự bồng bột và vô lễ của Takahashi.

    Fumika


    (Chưa có hình ảnh)

    Fumika là một trong số ít những người đến thăm Takahashi sau tai nạn của cậu (có lẽ vì cô cảm thấy có trách nhiệm về những gì đã xảy ra). Takahashi không trông đợi gì nhiều vào cô (cậu xếp hạng “C” cho cô là cao nhất), nhưng hơi ngạc nhiên về việc cô vẫn cho rằng họ là một đôi mặc cho tình trạng không mấy tốt đẹp của cậu. Cô kể cho Takahashi nghe rằng con chó của cô, Angelina, cũng phải dùng một thiết bị giống như xe lăn, và nói rằng chỉ vì một người “bị thương tật”, không có nghĩa là cuộc sống của họ đã kết thúc.

    Nagano Mitsuru



    Một cầu thủ bóng rổ xe lăn 1m9 cao lớn, người đã cho Nomiya và Togawa một bài học khi họ cố kiếm tiền bằng việc chơi bóng rổ. Vì Togawa chưa tùng thua ai trong một trận bóng rổ xe lăn bao giờ, cậu có động lực trở lại Tigers để trả đũa Nagano. Mặc dù là người Nhật, Nagano đã học ở Đại học New South Wales ở Úc và gọi mọi người là “mate”. Bị ấn tượng bởi kĩ năng của Togawa, cuối cùng Nagano đã tham gia Tigers, lúc này đã bớt hỗn loạn.

    ___________________________

    Đón nhận

    Một bài review ở The Comics Reporter đã nói rằng “tất cả những kĩ thuật mà Inoue đã thể hiện ở Slam Dunk đã được phát triển lên một tầm cao mới trong REAL”, tiếp tục đến kết luận rằng “nội dung đầy cảm xúc đã được giới thiệu với sự cân bằng và chắc chắn không kém phần ngoạn mục đến nghẹt thở”. Series này đã được đề cao bởi “chủ nghĩa hiện thực” của nó, và bởi cách mà nó “phá vỡ những bức ho thông thường của sự tàn tật về những con người chân thực mà họ luôn bị thiệt thòi ở mọi mặt.” Kazuyuki Kyoya, một cầu thủ bóng rổ xe lăn, cũng đã nói lên cái nhìn của anh về series này: “Manga này đã nói lên được sự thấu hiểu về không chỉ những con người chơi bóng rổ xe lăn, mà còn về rất nhiều người khuyết tật khác. Tôi thật sự đã rất ấn tượng với cảnh mà Takahashi đã phải trải qua đợt phục hồi chức năng, cảnh đó thật sự được thể hiện rất công phu. ”. Series đã nhận được Giải Manga Xuất sắc nhất tại Media Arts Festival Nhật Bản năm 2001. Trích dẫn về lý do của giải thưởng: “Inoue Takehiko đã rất nổi tiếng bởi Slam Dunk, một bộ truyện bóng rổ đỉnh cao. REAL là một bộ truyện thể thao khác, nhưng lại xoay quanh chủ đề về những con người khó khăn, cục cằn và bóng rổ xe lăn. Tất cả mọi người trong ban đánh giá đều khó có thể chờ để được đọc bản tiếp theo và chắc chắn phải trao cho REAL giải Xuất sắc. Điều này có lẽ chẳng mấy ngạc nhiên nếu Inoue tiếp tục thành công của ông với Vagabond thắng giải thưởng lớn hai năm liền với bộ manga tuyệt vời này.” Aoki Deb của About.com đã xếp REAL là manga mới xuất sắc nhất vào năm 2008. Bộ truyện đã được chọn bởi ALA (American Library Association) là một trong mười bộ tiểu thuyết được minh ho tuyệt nhất cho thiếu niên năm 2009 (tập 1-2) 
    ___________________________

    Các bạn nên đọc thử bộ truyện này, đừng quan tâm đến mĩ thuật hay gì cả, với tôi nó đã là quá đẹp để nói về những con người hầu như không còn thấy được tương lai. Hãy đọc, để cảm nhận nỗi đau, và cả niềm hạnh phúc khi chúng ta vẫn còn may mắn hơn họ.

    Nếu là fan của Slam Dunk, hãy đọc REAL để cảm nhận một cái nhìn khác về bóng rổ.

  • Followers

    Copyright @ 2018 Slam Dunk スラムダンク - Fanclub VN.